Xưa nay tôi vẫn không tin bất cứ điều gì mà khoa học không thể chứng minh, nhưng có một chuyện rất lạ vừa diễn ra ngay trong gia đình, ngay trước mắt chúng tôi, nên tôi thiết nghĩ nên kể lại đây để xin ý kiến từ mọi người. Câu chuyện như thế này:
Tối thứ Tư, ngày 8 tháng 10/2021, tại nhà ở Normanhurst, ba tôi (năm nay 97 tuổi) đang ngủ, bỗng thức dậy và đòi thay quần áo để đi dự đám cưới của anh chị Hoà-Bích (hai người cháu nuôi của ba tôi). Ba nói ba phải đi Cam Ranh ngay bây giờ để kịp giờ đám cưới vì ba đã hứa với anh chị Hoà-Bích rằng ba sẽ làm chủ lễ cho đám cưới. Em Xíu thuyết phục ba không được, liền gọi điện thoại cho tôi, nhờ tôi và em Trâm giải thích cho ba nghe. Chúng tôi giải thích với ba rằng "bây giờ là nửa đêm và ba đang ở Úc thì làm sao mà đi Cam Ranh, vả lại anh chị Hoà-Bích đã làm đám cưới từ ngày xưa rồi, bây giờ anh chị đã gần 80 tuổi, đã có cả đàn cháu nội, cháu ngoại, thì còn làm đám cưới gì nữa?"
Thế nhưng, ba tôi vẫn khăng khăng nói: "Hoà và Bích là hai đứa cháu nuôi mà ba thương nhất. Tụi nó mới hăm mấy tuổi. Hôm qua tụi nó tới đây nhờ ba làm chủ lễ cho đám cưới. Ba đã nhận lời rồi, mà sao bây giờ tụi con không cho ba đi? Vậy thì ăn ở với ai?"
Thấy ba giận, tôi vội vã lái xe mấy chục cây số từ nhà đi Normanhurst để gặp ba ngay. Khi vừa thấy tôi bước vào phòng, ba nói ngay: "Tuấn, con phải chở ba đi Cam Ranh bây giờ để dự đám cưới Hoà-Bích, rồi sau đám cưới ba sẽ ghé vô Phan Rang, rồi vô Sài Gòn dự tiệc bên đàng gái thêm một ngày nữa, rồi ba sẽ về..."
Tôi bèn tìm cách lái câu chuyện sang hướng khác. Tôi nói: "Ba ơi, ba có nhớ bác Hiếu không? Con sẽ chở bác Hiếu đến thăm ba...", và tôi tiếp tục nói chuyện về bác Hiếu. (Bác Hiếu là người bạn già duy nhất còn lại của ba. Năm nay bác đã 99 tuổi, và ba thì 97 tuổi.)
Thế là ba tôi bắt đầu vui vẻ nói chuyện với tôi về bác Hiếu. Tuy nhiên, thình lình ba lại nói: "Đừng để cây đèn cầy ngã xuống!" Tôi hỏi: "Cây đèn cầy nào vậy ba?" Ba nói: "Cây đèn cầy trên bàn thờ đám cưới Hoà-Bích đó. Đừng để nó ngã xuống."
Tôi lại tiếp tục nói chuyện về bác Hiếu và hứa rằng khi hết nạn dịch Covid tôi sẽ chở bác Hiếu đến thăm ba. Một lát sau, khi thấy ba nhắm mắt ngủ lại, tôi mới từ từ rời khỏi phòng của ba. Nhưng khi vừa bước ra khỏi phòng, tôi lại nghe ba nói: "Cây đèn cầy... đừng để nó ngã..."
Tôi liền quay trở lại, đứng im lặng một lát, thì thấy ba đã thiêm thiếp ngủ...
Sáng hôm sau, em Trâm gọi phone cho anh chị Hoà-Bích, và kể lại câu chuyện tối hôm qua ba đòi đi Cam Ranh để dự đám cưới anh chị, rồi sẽ ghé vô Phan Rang, rồi vô Sài Gòn để ở lại dự tiệc bên đàng gái thêm một ngày nữa... Anh chị Hoà-Bích vô cùng kinh ngạc và cảm động, vì hôm qua đúng là ngày kỷ niệm 50 năm hôn lễ của anh chị, và đúng là cách đây 50 năm, đám cưới đã diễn ra tại Cam Ranh, rồi ghé vào Phan Rang, rồi vào Sài Gòn để làm tiệc bên đàng gái thêm một ngày nữa, rồi mới về lại Cam Ranh.
Điều lạ lùng là ba chưa từng tham dự đám cưới đó hay bất cứ lễ anniversary nào của anh chị Hoà-Bích, và anh chị cũng chưa bao giờ kể cho ba nghe bất cứ điều gì về đám cưới của anh chị.
Chiều hôm đó tôi gọi phone, kể cho anh chị Hoà-Bích nghe đầy đủ những gì ba đã nói tối hôm trước, thì anh chị lại càng kinh ngạc và xúc động, vì đúng là trong đám cưới của anh chị cách đây 50 năm, ngay trước lúc làm lễ gia tiên, có một cây đèn cầy trên bàn thờ tổ tiên bị nghiêng, và một người thân đã kịp thời dựng cây đèn cầy cho thẳng lại. Anh Hoà đã hoàn toàn quên chi tiết này, chỉ có chị Bích còn nhớ rõ lúc thấy cây đèn cầy bị nghiêng.
Điều quá lạ lùng là làm sao ba tôi có thể thấy chi tiết đó trong giấc mơ của ông, và ông thấy rõ đến độ ông lập đi lập lại chi tiết đó đúng vào ngày kỷ niệm 50 hôn lễ của anh chị Hoà-Bích!
Anh chị Hoà-Bích cho biết rằng hôm qua là đúng 50 năm ngày đám cưới của anh chị, nhưng vì lệnh phong toả Covid, nên anh chị không thể tổ chức tiệc tùng gì được, chỉ có hai vợ chồng già ăn uống với nhau ở nhà, còn các con cháu của anh chị thì ở xa, không thể về thăm. Vậy mà ba tôi lại thấy chính xác những hình ảnh đám cưới cùa anh chị trong giấc chiêm bao, và nửa đêm khăng khăng đòi đi Cam Ranh để làm chủ lễ đám cưới cho anh chị Hoà-Bích, và ông thấy rõ ràng cả cây đèn cầy bị nghiêng...
Phải chăng đây là thần giao cách cảm?
【Hoàng Ngọc Tuấn】