Tháng 4 năm 1975 thì tôi mới 11 tuổi, độ tuổi chưa biết gì về thế sự, nhưng những ký ức về mặt hình ảnh trên ti vi thì tôi còn nhớ rất rõ.
Cố tổng thống Nguyễn Văn Thiệu cũng như ba tôi và ông thầy hiệu trưởng Trần Đại Nhơn của tôi ở Trường tiểu học Trần Quốc Tuấn tại thôn Phú Lộc, xã Hòa Phú huyện Hòa Vang tỉnh Quảng Nam đều có mái tóc như nhau. Đó là mái tóc được chải bằng một thứ keo gọi là "bi dăng tin" làm cho nó giữ nguyên trạng thái bóng mượt, rẽ ngôi ngay ngắn suốt cả ngày mà không hề có sợi tóc nào bị gió tung lên.
Ông Thiệu có giọng nói mạnh mẽ sang sảng át cả cái xóm nhỏ mỗi khi ông xuất hiện trên chiếc ti vi 21 in của nhà tôi.
Ông thường lên sóng với khuôn hình cận cảnh có mái tóc "con ruồi đậu còn bị trượt" là cách nói hồi đó để chỉ những người dùng keo "bi dăng tin" nhưng thỉnh thoảng ông vẫn xuất hiện trong đoàn tùy tùng đông đúc với bà phu nhân Nguyễn Thị Mai Anh đi thăm nơi này nơi kia.
Hồi đó chỉ có cải lương là bọn tôi xem nội dung chứ còn với ông Thiệu hay bà Mai Anh hoặc những chương trình tương tự thì bọn tôi chỉ xem hình và mong cho nó đi qua nhanh nhanh để đến tiết mục ưa thích của mình. Nhưng ba tôi thì xem rất chăm chú, có lẽ ông theo dõi tình hình thời sự.
Tôi nhớ hồi ấy ông Thiệu lên ti vi nói trực tiếp nhiều lắm, không phải như bây giờ các lãnh đạo cao cấp Việt Nam chỉ nói trong các hội nghị rồi sau đó VTV trích hình ảnh phát biểu đưa lên đâu. Ngày ấy ông Thiệu thu hình trực tiếp nói về một vấn đề gì đó rồi sau đó đưa qua đài truyền hình phát lên rất nhiều.
Theo tôi có lẽ những lãnh đạo hàng nguyên thủ quốc gia nên thỉnh thoảng thu hình trực tiếp rồi phát trên ti vi như vậy để truyền đạt thông tin thì kịp thời hơn là phải chờ khi có hội nghị hay họp hành gì rồi mới trích hình ảnh ra để phát.
Gần 50 năm trôi qua kể từ ngày ấy, hôm nay bất chợt đọc cái tin bà Nguyễn Thị Mai Anh qua đời nên viết lan man chứ chẳng có gì.
Bà Nguyễn Thị Mai Anh là người sáng lập bệnh viện Vì Dân nay là bệnh viện Thống Nhất chuyên điều trị cán bộ cao cấp tọa lạc tại quận Tân Bình, TP.HCM bây giờ.
【Trần Đình Thu】
📌 Về Bệnh viện Vì Dân:
▪ là bệnh viện tư, nhưng sử dụng các loại máy móc tối tân, áp dụng các cách chữa trị tốt nhất, và được điều hành như bệnh viện công, nghĩa là không thu viện phí, không thu tiền khám chữa bệnh, không thu tiền các loại thuốc thông dụng có sẵn ở bệnh viện. Những thuốc đặc trị thì bác sĩ ghi toa, gia đình bệnh nhân phải đi mua ở các nhà thuốc Tây. như thế, nếu không cần thuốc đặc trị, dân chúng đến đây trị bệnh được miễn 100% viện phí kể cả tiền thuốc thông thường.
▪ là nơi người ta làm từ thiện bằng tiền và bằng tấm lòng. Người có tiền thì tặng tiền, có nhiều tặng nhiều, có ít góp ít. Người có tài thì đến bệnh viện làm việc không công như bác sĩ, y tá. Tuy làm việc không công, nhưng muốn vào đây làm việc, các bác sĩ, y tá vẫn phải vượt qua sự khảo sát về trình độ chuyên môn và đạo đức. Người có lòng thì đến giúp dọn dẹp, nấu cơm nước rồi phát miễn phí cho bệnh nhân. Mỗi người một việc trong tình yêu thương, chia sẻ. Bệnh viện Vì Dân như một ngôi nhà chung, mà người dân lao động ở Sài Gòn và các tình gần đó luôn đặt niềm tin vào khả năng chữa bệnh của bác sĩ, tình thương của y tá. Họ gọi đây là Bệnh viện Bà Thiệu để tỏ lòng biết ơn vị Đệ Nhất Phu Nhân lúc bấy giờ.