Nếu có ai hỏi tôi những ngày 8/3 hay 20/10 có ý nghĩa gì và tôi có làm gì đặc biệt cho vợ không thì tôi xin trả lời rằng những ngày này đối với tôi không có ý nghĩa gì hết!
Những ngày 8/3 hay 20/10, tôi không quan tâm tới những lời chúc sáo rỗng và những món quà của cánh đàn ông dành cho người phụ nữ của họ mà tôi quan tâm tới những người phụ nữ buông gánh bán bưng ngoài đường chỉ mong có được hai bữa cơm no cho mấy đứa con nhỏ. Tôi quan tâm tới những cô gái tiếp thị bia ở các quán nhậu vẫn phải chịu những lời nói và những hành động khiếm nhã của những thằng đàn ông say xỉn lợi dụng. Họ cũng là con gái, em gái, hoặc là bạn gái của một ai đó, nhưng họ không hề được tôn trọng. Tôi nghĩ tới những người phụ nữ trên toàn cõi Việt Nam bị chồng đánh đập, chửi mắng khi họ phải nai lưng ra kiếm tiềm nuôi những thằng chồng vô tích sự và những đứa con còn nhỏ. Tôi nghĩ đến những nạn nhân bị bạo hành hoặc xâm phạm tình dục, trong số đó có những bé gái còn ở tuổi vị thành niên. Không một ai bảo vệ họ. Đối với những người phụ nữ tôi đề cập ở trên, những ngày quốc tế phụ nữ hay phụ nữ Việt Nam gì đó là một sự mỉa mai và xúc phạm.
Là một người đàn ông, tôi mang đến cho người phụ nữ của mình không phải là những bông hoa, những món quà hay những lời chúc mang tính thời vụ mà là sự yêu thương, trân trọng và tin tưởng suốt đời.
Tôi không đưa tiền cho vợ và bảo: "Tiền đây, em thích gì cứ mua!" mà sẽ cùng cô ấy để góp ý, nhận xét và lựa chọn những gì cô ấy thích. Gần 8 năm nay, tôi vẫn là người tư vấn thời trang duy nhất của vợ tôi từ quần áo đi làm cho tới váy áo dạ hội cho tới thời trang dã ngoại.
Tôi không cần phải lăng xăng vào bếp và vụn về nấu một món ăn vừa sống vừa khét rồi chụp hình khoe facebook để chứng tỏ rằng mình cũng là một ông chồng tuy không biết nấu ăn nhưng vẫn chịu xuống bếp ngày 8/3 hay 20/10 vì bất cứ khi nào vợ tôi muốn ăn gì thì tôi cũng có thể vào bếp để nấu đàng hoàng tử tế, cho dù đó là ngày thường hay là ngày quan trọng của hai vợ chồng.
Tôi không cần phải mượn ngày 8/3 hoặc 20/10 để đăng những câu xin lỗi gượng gạo để tỏ ra mình còn biết quan tâm đến cảm xúc của vợ vì suốt gần 7 năm sống chung với nhau, tôi chưa bao giờ để vợ tôi phải lo lắng hay nghi ngờ bất cứ điều gì về chồng mình. Cũng chưa bao giờ tôi nói hoặc làm một điều gì khiến vợ tôi bị tổn thương.
Từ trước tới giờ, những người xung quanh tôi nếu hễ là nữ thì luôn là những người phụ nữ đẹp, cho dù đó là người yêu, bạn thân, cộng sự, nhân viên... nhưng vợ tôi chưa bao giờ phải ghen tuông hay lo lắng. Là đàn ông, tôi tất nhiên thích phụ nữ đẹp, nhưng tôi rất ghét những kẻ đàn ông không đứng đắn và không tôn trọng phụ nữ. Chưa bao giờ tôi lợi dụng danh tiếng, địa vị hay bất cứ một lợi thế nào của mình để gạ gẫm, dụ dỗ hay lừa gạt tình cảm của bất cứ người phụ nữ nào. Hơn ai hết, vợ tôi hiểu rõ và tin điều đó.
Tôi không cần mang hoa và quà về nhà để làm vui vợ vào ngày 8/3 hoặc 20/10 vì mỗi ngày hễ gặp nhau là cả hai vợ chồng tôi đều bỏ hết những phiền muộn, bực tức hoặc giận dữ bên ngoài mà dành cho nhau những niềm vui và tiếng cười sảng khoái trước khi đi ngủ. Cảnh vợ nuốt nước mắt đi ngủ còn chồng thì ôm gối mền ra phòng khách chưa bao giờ diễn ra với chúng tôi.
Tôi không cần viết thiệp chúc vợ những câu sáo rỗng vì những câu nói: "Anh yêu em!", "Đi làm cẩn thận!" và "Ngủ ngon nhé!" tôi đều nói với vợ mỗi ngày bằng tất cả tình cảm và sự quan tâm của mình.
Một năm 365 ngày, nếu bạn thật sự yêu thương và trân trọng một nửa của mình, hà cớ gì phải chờ tới những ngày 8/3 hoặc 20/10, những ngày vốn dĩ không liên quan tới phụ nữ để bày vẽ. Là đàn ông, hãy tự quyết định cách yêu thương người phụ nữ của mình.
Huỳnh Chí Viễn
Bài về chủ đề Hôn nhân-gia đình:
Những ngày 8/3 hay 20/10, tôi không quan tâm tới những lời chúc sáo rỗng và những món quà của cánh đàn ông dành cho người phụ nữ của họ mà tôi quan tâm tới những người phụ nữ buông gánh bán bưng ngoài đường chỉ mong có được hai bữa cơm no cho mấy đứa con nhỏ. Tôi quan tâm tới những cô gái tiếp thị bia ở các quán nhậu vẫn phải chịu những lời nói và những hành động khiếm nhã của những thằng đàn ông say xỉn lợi dụng. Họ cũng là con gái, em gái, hoặc là bạn gái của một ai đó, nhưng họ không hề được tôn trọng. Tôi nghĩ tới những người phụ nữ trên toàn cõi Việt Nam bị chồng đánh đập, chửi mắng khi họ phải nai lưng ra kiếm tiềm nuôi những thằng chồng vô tích sự và những đứa con còn nhỏ. Tôi nghĩ đến những nạn nhân bị bạo hành hoặc xâm phạm tình dục, trong số đó có những bé gái còn ở tuổi vị thành niên. Không một ai bảo vệ họ. Đối với những người phụ nữ tôi đề cập ở trên, những ngày quốc tế phụ nữ hay phụ nữ Việt Nam gì đó là một sự mỉa mai và xúc phạm.
Là một người đàn ông, tôi mang đến cho người phụ nữ của mình không phải là những bông hoa, những món quà hay những lời chúc mang tính thời vụ mà là sự yêu thương, trân trọng và tin tưởng suốt đời.
Tôi không đưa tiền cho vợ và bảo: "Tiền đây, em thích gì cứ mua!" mà sẽ cùng cô ấy để góp ý, nhận xét và lựa chọn những gì cô ấy thích. Gần 8 năm nay, tôi vẫn là người tư vấn thời trang duy nhất của vợ tôi từ quần áo đi làm cho tới váy áo dạ hội cho tới thời trang dã ngoại.
Tôi không cần phải lăng xăng vào bếp và vụn về nấu một món ăn vừa sống vừa khét rồi chụp hình khoe facebook để chứng tỏ rằng mình cũng là một ông chồng tuy không biết nấu ăn nhưng vẫn chịu xuống bếp ngày 8/3 hay 20/10 vì bất cứ khi nào vợ tôi muốn ăn gì thì tôi cũng có thể vào bếp để nấu đàng hoàng tử tế, cho dù đó là ngày thường hay là ngày quan trọng của hai vợ chồng.
Tôi không cần phải mượn ngày 8/3 hoặc 20/10 để đăng những câu xin lỗi gượng gạo để tỏ ra mình còn biết quan tâm đến cảm xúc của vợ vì suốt gần 7 năm sống chung với nhau, tôi chưa bao giờ để vợ tôi phải lo lắng hay nghi ngờ bất cứ điều gì về chồng mình. Cũng chưa bao giờ tôi nói hoặc làm một điều gì khiến vợ tôi bị tổn thương.
Từ trước tới giờ, những người xung quanh tôi nếu hễ là nữ thì luôn là những người phụ nữ đẹp, cho dù đó là người yêu, bạn thân, cộng sự, nhân viên... nhưng vợ tôi chưa bao giờ phải ghen tuông hay lo lắng. Là đàn ông, tôi tất nhiên thích phụ nữ đẹp, nhưng tôi rất ghét những kẻ đàn ông không đứng đắn và không tôn trọng phụ nữ. Chưa bao giờ tôi lợi dụng danh tiếng, địa vị hay bất cứ một lợi thế nào của mình để gạ gẫm, dụ dỗ hay lừa gạt tình cảm của bất cứ người phụ nữ nào. Hơn ai hết, vợ tôi hiểu rõ và tin điều đó.
Tôi không cần mang hoa và quà về nhà để làm vui vợ vào ngày 8/3 hoặc 20/10 vì mỗi ngày hễ gặp nhau là cả hai vợ chồng tôi đều bỏ hết những phiền muộn, bực tức hoặc giận dữ bên ngoài mà dành cho nhau những niềm vui và tiếng cười sảng khoái trước khi đi ngủ. Cảnh vợ nuốt nước mắt đi ngủ còn chồng thì ôm gối mền ra phòng khách chưa bao giờ diễn ra với chúng tôi.
Tôi không cần viết thiệp chúc vợ những câu sáo rỗng vì những câu nói: "Anh yêu em!", "Đi làm cẩn thận!" và "Ngủ ngon nhé!" tôi đều nói với vợ mỗi ngày bằng tất cả tình cảm và sự quan tâm của mình.
Một năm 365 ngày, nếu bạn thật sự yêu thương và trân trọng một nửa của mình, hà cớ gì phải chờ tới những ngày 8/3 hoặc 20/10, những ngày vốn dĩ không liên quan tới phụ nữ để bày vẽ. Là đàn ông, hãy tự quyết định cách yêu thương người phụ nữ của mình.
Huỳnh Chí Viễn
Bài về chủ đề Hôn nhân-gia đình: