➥ Người đàn ông khu Vườn Rau Lộc Hưng bước trên đống đổ nát hoang tàn với nét mặt co dúm vì đau khổ. Một tay anh cầm món đồ chơi cho đứa con, tay còn lại khư khư giữ bình nhang của bàn thờ tổ tiên.
Tôi đã đến tận nơi, đã tận mắt nhìn thấy, tận tai nghe thấy tấn bi kịch mang tên Vườn rau Lộc Hưng (Q.Tân Bình, TP.HCM).
🔥 …Tôi đã viết và hi vọng các anh chị sẽ share. Hãy share, và đừng quên đòi hỏi các báo Tuổi Trẻ, Pháp Luật TPHCM, SGGP... phải có bài viết cải chính về nguồn gốc khu đất Vườn rau Lộc Hưng!
Đó là bi kịch của những con người thấp cổ bé họng, một lần nữa bị gạt ra bên lề xã hội. Một lần nữa thân phận của họ, cuộc đời của họ bị rẻ rúng. Một lần nữa, họ bị phủ nhận cả quá khứ, bị cướp cả hiện tại và bị đánh cắp cả tương lai.
Đó là bi kịch của chính quyền, khi bộ phận thừa hành gạt bỏ quyền lợi chính đáng của người dân mà lẽ ra trách nhiệm của họ phải là bảo vệ và phục vụ, để bây giờ, ít nhất trong vụ việc này đang bị gọi là phường thảo khấu.
Tôi cũng đã cầm trong tay tất cả những tài liệu cho thấy, đất Vườn rau Lộc Hưng đã được người dân sử dụng suốt từ mấy chục năm qua, đời này qua đời khác. Đó là tài sản, là gốc gác gia đình, là yêu thương và máu mủ.
Người dân đã thực hiện đóng thuế từ 1976 đến 1999. Cho đến khi họ xin cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất thì chính quyền Tân Bình, TP.HCM không chịu cấp và từ năm 2000 thì ngưng thu thuế, biến đất của dân thành đất công như luận điệu mà các tờ Tuổi Trẻ (tôi rất thất vọng), Pháp luật TP.HCM (vốn quen thói quỳ gối cúi đầu) và Sài Gòn Giải phóng (đương nhiên là cái loa của Thành uỷ TP.HCM) rêu rao trong những ngày qua.
Các anh chị đọc các bài viết của tôi đã từ lâu. Tôi có niềm tin rằng các anh chị là những người có lương tri, biết trăn trở, biết đớn đau trước những phận người yếu thế. Hãy đọc đơn kêu cứu của người dân Lộc Hưng tôi post kèm bài viết này. Hãy chia sẻ nó. Mỗi lượt share là một cánh tay chìa ra cho người Lộc Hưng một điểm tựa để níu vào.
Các anh chị và tôi có thể không phải người ở khu đất Vườn rau Lộc Hưng. Nhưng, chúng ta có sự liên quan với họ vì đã sinh ra là một con người, đã được dạy dỗ không vô cảm trước nhân gian thế sự, không thờ ơ trước bất công và oan trái.
Các anh chị và tôi không có quyền lợi gì ở Vườn rau Lộc Hưng. Nhưng, chúng ta đã vì thế mà mất mát niềm tin vào lẽ công bình, vào một xã hội nhân bản, xã hội vì con người, lấy con người làm trung tâm của sự phát triển.
Vì lẽ đó, tôi đã viết và hi vọng các anh chị sẽ share. Hãy share, và đừng quên đòi hỏi các báo Tuổi Trẻ, Pháp Luật TPHCM, SGGP... phải có bài viết cải chính về nguồn gốc khu đất Vườn rau Lộc Hưng.
Bởi vì, phản bội Nhân dân thì trời không dung, đất không tha và lòng người nổi giận.
Bạch Hoàn
Bài về chủ đề Tội phạm-Ác độc: