Ngày nhỏ cứ đến kỳ họp phụ huynh là nó sợ, không phải vì thành tích học tập của nó kém hơn các bạn khác mà là vì ba nó. Buổi họp đầu tiên, bạn bè nhìn ba nó tò mò. Ông mang đôi dép cao su đã mòn đế. Chiếc sơ-mi của ông là cái áo khó coi nhất trong phòng họp. Còn đầu gối quần jeans lấm dầu mỡ. Giữa các vị phụ huynh lịch lãm, trông ba nó thật…
Đúng như nó lo sợ, cách phát biểu ý kiến của ba nó lại làm cho phòng họp lặng đi. Lúc đó nó chỉ muốn biến mất cho rồi. Nó đứng ngoài hành lang, không dám nhìn mặt ai. Các bạn lướt nhanh qua nó như người xa lạ.
Sau buổi họp hôm đó nó vào lớp với tâm trạng căng thẳng. Khi nó đi ngang qua một nhóm bạn, những câu chuyện ồn ào bỗng im bặt. Có lẽ, mọi người đang bàn tán về buổi họp, về vẻ ngoài của ba nó, về những phát biểu của phụ huynh từng đứa mà trong đó, ba nó gây ấn tượng mạnh nhất bởi mấy câu hỏi thẳng thừng và ý kiến bộc tuệch.
Kế bên cửa sổ, mấy cô bạn tụ tập, một vài đôi mắt liếc nhanh về phía nó, thì thầm. Lắng tai, nó nghe thoáng qua tên mình. Nó chợt hiểu, ai nấy đều tò mò vẻ khác biệt giữa hai cha con nó. Ấn tượng về một lớp phó học giỏi, sáng sủa và hoạt động năng nổ đã sứt mẻ. Kể từ đó, trong các câu chuyện với bạn bè, nó luôn lảng tránh, không bao giờ đả động đến ba nữa.
Ngày nghe nó báo tin nó đạt giải học sinh giỏi cấp tỉnh và nhà trường có mời phụ huynh sáng mai đến dự buổi lễ tuyên dương, ba nó hồ hởi nói ngay:
“Mai ba sẽ tới, chắc chắn!”.
Nó nuốt nước bọt, nhìn qua má bảo:
“Má mua một bộ đồ mới cho ba, má nghen!”
Chén cơm trong tay ba nó chầm chậm đặt xuống bàn: “Ba làm con mắc cỡ, phải không?”.
Nó mím chặt môi không nói gì. Ba nó loạng choạng đứng lên, dắt xe máy ra khỏi nhà.
Cho đến tận khi má nó gọi nó vào trong phòng đưa cho nó coi một xấp tiền dính dầu mỡ và nói:
“Ba mới đưa cho má đó, dặn để dành mua cho con cái máy tính thật tốt. Bao nhiêu lần má muốn dẫn ba ra tiệm may đo bộ đồ mới, ba đều gạt đi. Tiền bạc kiếm được, ba chỉ muốn dồn hết cho việc học của con. Con là tất cả những gì ba trông đợi mà…”
❤️ Nhiều bậc cha mẹ đã rất sai lầm khi cung cấp thật nhiều tiền bạc, phương tiện cho con cái mà quên cho chúng thấy rằng, biết rằng: tất cả những thứ đó là công khó, vất vả và tình thương của mình. Hãy tận dụng cơ hội rất tốt để con cái có được một động lực thật tốt để sống thiện lương, sống hiếu thảo hơn.
Đêm đó, ba nó gặp phải tai nạn và phải nhập viện gấp. Mẹ nó cuống cuồng vì chuyện của ba nó nên cũng quên luôn việc đến dự buổi lễ tuyên dương của nó. Ngày hôm đó khi các bạn khác đều có ba mẹ đến dự còn nó thì một mình đến trường. Cầm bằng khen trên tay nước mắt nó cứ chảy dài. Nó chợt hiểu:
“Chính sự chân tình giản dị trong tình yêu thương của ba mới tạo nên giá trị thành công của nó ngày hôm nay.”
Sưu tầm
Bài về chủ đề Hôn nhân-gia đình: